Cuối tuần rồi, tôi tình cờ xem một video hướng dẫn làm nước hoa của chuyên gia Sam Macer. Và tôi đã phải gật gù liên tục.
Không phải vì nó là kiến thức gì quá mới mẻ với tôi, mà vì anh ấy đã gói gọn hoàn hảo 5 “sự thật ngầm” mà 99% người mới bắt đầu đều phớt lờ. Đó chính là 5 bài học đắt giá mà bất kỳ ai, kể cả tôi ngày xưa, đều phải trả giá (bằng rất nhiều nguyên liệu quý) để học được.
Hầu hết chúng ta thất bại không phải vì thiếu nguyên liệu, mà vì chúng ta bắt đầu sai cách. Đây là 5 sự thật phản trực giác sẽ cứu vãn mẻ nước hoa tiếp theo của bạn.
1. “Tự Nhiên” Không Đồng Nghĩa Với “Tốt Hơn”
Quan niệm sai lầm phổ biến nhất của người mới bắt đầu là: săn lùng 100% “tự nhiên” (Naturals) và tin rằng chúng an toàn, tốt cho môi trường hơn “tổng hợp” (Synthetics).
Sự thật là, đây là quan niệm sai lầm lớn nhất.
Các phân tử tổng hợp, hay “hóa chất tạo mùi” (Aroma chemicals), là “yếu tố sống còn của ngành nước hoa hiện đại” và là thành phần làm nên hầu hết các kiệt tác hương thơm.
Tại sao? Điểm khác biệt khoa học cốt lõi là:
- Nguyên liệu tự nhiên (ví dụ: tinh dầu hoa hồng) là một hỗn hợp phức tạp của hàng trăm phân tử khác nhau.
- Nguyên liệu tổng hợp (ví dụ: Hedione) là một phân tử đơn lẻ, trong suốt.
Chính các phân tử tổng hợp này mang lại sự trong trẻo, rõ ràng và cho phép các nhà điều chế tạo ra những mùi hương không thể tìm thấy trong tự nhiên (như mùi không khí sau mưa, hay mùi kim loại nóng).
Triết lý ở đây là: Hãy đánh giá từng nguyên liệu dựa trên giá trị thực của nó mang lại cho tổng thể mùi hương, không phải dựa trên nhãn mác “tự nhiên” hay “tổng hợp”.
2. Đừng Tin Hoàn Toàn Vào Mũi Của Bạn (Sức Mạnh Của Việc Pha Loãng)
Khi mới bắt đầu, thật hấp dẫn khi mở tất cả các lọ nguyên liệu và ngửi trực tiếp. Đây là một sai lầm.
Việc ngửi các nguyên liệu đậm đặc sẽ ngay lập tức gây ra “mỏi khứu giác” (olfactory fatigue), làm bạn có cảm nhận sai lệch về mùi hương và nhanh chóng “đóng” mũi của mình lại.
Quy trình đúng, một cách có kỷ luật, là:
- Pha loãng nguyên liệu thô xuống nồng độ 10% trong cồn (hoặc một dung môi khác).
- Nhúng một que thử giấy (blotter) đã được dán nhãn vào dung dịch.
- Chờ vài giây để cồn bay hơi hoàn toàn trước khi ngửi.
- Ghi chép lại mô tả của bạn và đánh giá lại nó theo thời gian (1 giờ, 4 giờ, 24 giờ).
Mục đích sâu xa hơn không chỉ là để biết mùi, mà là để lập bản đồ “vòng đời” của nó. Đây là cách duy nhất để bạn biết liệu nó là một nốt hương đầu thoáng qua, một nốt hương giữa ổn định, hay một nốt hương cuối bền bỉ. Đây là kỷ luật khoa học, không phải cảm hứng ngẫu nhiên.
3. Học “Gam Nhạc” Trước Khi Soạn “Bản Giao Hưởng” (Mô Hình 3 Giai Đoạn)
Bạn muốn tạo ra một chai nước hoa hoàn chỉnh ngay lập tức. Điều này cũng giống như một người chưa biết nhạc lý nhưng lại muốn sáng tác một bản giao hưởng.
Một nhạc sĩ phải học các gam nhạc. Một họa sĩ phải học giải phẫu. Tương tự, một nhà điều chế hương phải nắm vững các kiến thức cơ bản. Bạn không thể sáng tác một kiệt tác nếu không biết các nốt nhạc.
Một lộ trình học tập có hệ thống là con đường duy nhất. Đây là Mô Hình 3 Giai Đoạn mà các chuyên gia luôn tuân thủ:
- Giai đoạn 1: Học Nguyên Liệu Thô. (Master các nốt nhạc). Đây là bước bạn pha loãng và ngửi hàng trăm nguyên liệu riêng lẻ để hiểu rõ vòng đời và đặc tính của chúng.
- Giai đoạn 2: Học Tạo Hợp Âm (Accords) và Nền (Bases). (Master các hợp âm). Đây là lúc bạn học cách kết hợp 2, 3 hoặc nhiều thành phần để tạo ra một mùi hương mới hài hòa, “lớn hơn tổng các phần của nó” (ví dụ: tạo ra một hợp âm mùi hoa nhài từ các phân tử khác nhau).
- Giai đoạn 3: Học Tạo Nước Hoa. (Sáng tác bản giao hưởng). Chỉ sau khi đã thành thạo, bạn mới bắt đầu kết hợp các hợp âm và nguyên liệu thô đó thành một cấu trúc đầy đủ (đầu, giữa, cuối).
4. Độ Chính Xác Là Vua (Hãy Ngừng Việc Đong Bằng Giọt)
Một trong những lời khuyên thực tế nhất: đừng bao giờ đong đếm nguyên liệu bằng “giọt”.
Các giọt không bao giờ đều nhau. Độ nhớt của nguyên liệu khác nhau, ống nhỏ giọt cũng khác nhau.
Công cụ quan trọng nhất của bạn là một chiếc cân kỹ thuật số có thể đo đến 0.01g hoặc lý tưởng là 0.001g.
Việc chuyển từ “giọt” sang “gram” là bước đi quan trọng nhất biến sở thích thành một bộ môn thực hành có kỷ luật. Nó đảm bảo rằng một công thức thành công là một thành tựu có thể lặp lại, chứ không phải là một “tai nạn may mắn”.
5. Nghệ Thuật Của Sự Lặp Lại (Thử Nghiệm Từng Chút Một)
Đây là sai lầm mà 99% người mới bắt đầu mắc phải: Họ tạo ra một hỗn hợp. Ngửi thử. Thấy thiếu một chút gì đó. Họ thêm một nguyên liệu A vào, ngửi, rồi lại thêm một chút nguyên liệu B vào hỗn hợp đó, ngửi tiếp…
Phương pháp này hoàn toàn sai lầm.
Sự mỏi khứu giác tạo ra một thiên kiến nhận thức, đánh lừa mũi của bạn, khiến bạn cảm nhận mùi hương vừa thêm vào mạnh hơn rất nhiều so với thực tế.
Phương pháp chuyên nghiệp được khuyên dùng là:
- Xây dựng một công thức hoàn chỉnh (Mẫu A) dựa trên ý tưởng của bạn.
- Đánh giá nó khi mũi của bạn còn “tươi mới”.
- Khi bạn muốn thực hiện một thay đổi (ví dụ: thêm 5% Bergamot), hãy tạo ra một mẻ thử nghiệm hoàn toàn mới từ đầu (Mẫu B), chỉ với một thay đổi duy nhất đó.
- So sánh trực tiếp Mẫu A và Mẫu B.
Cách tiếp cận có phương pháp này cho phép bạn thực sự học được tác động của từng thay đổi riêng lẻ lên tổng thể mùi hương.
Lời Khuyên Cuối Cùng Của Tôi: “Tín Hiệu” Giữa Muôn Vàn “Nhiễu Loạn”
Hành trình tự học điều chế hương thơm rất dài, cô đơn và đầy rẫy “nhiễu loạn” (noise) từ các diễn đàn, các video “mẹo vặt” và những lời khuyên nửa vời.
Nếu bạn nghiêm túc, tài sản giá trị nhất của bạn không phải là các nguyên liệu đắt tiền, mà là kiến thức nền tảng.
Trong bài viết, tôi có nhắc đến hai cuốn sách. Và đây là lời khuyên chân thực nhất của tôi, với tư cách là một người đã “cày nát” hàng chục đầu sách về chủ đề này: Hầu hết chúng đều không đáng thời gian của bạn.
Nhưng hai cuốn này thì khác.
- “Perfume: The Alchemy of Scent” (Jean-Claude Ellena): Đây không phải là sách “cách làm”, đây là sách “cách tư duy”. Ellena là một bậc thầy, và đọc cuốn sách này giống như được ngồi trong tâm trí của ông. Nó mỏng, nhưng sâu sắc. Tôi đã đọc đi đọc lại nó, và mỗi lần đều ngộ ra một triết lý mới về sự tối giản và thanh lịch trong mùi hương. Nó dạy bạn nghệ thuật.
- “Perfumery: Practice and Principles” (Calkin & Jellinek): Nếu cuốn của Ellena là “linh hồn”, thì đây là “xương sống”. Cuốn sách này vẫn đang nằm trên bàn làm việc của tôi, đầy ắp giấy đánh dấu và ghi chú. Nó là một cuốn sách giáo khoa đúng nghĩa, giải thích chi tiết về mặt kỹ thuật của Mô Hình 3 Giai Đoạn, cấu trúc hợp âm, và lý do khoa học tại sao một số thứ hoạt động còn số khác thì không. Nó dạy bạn thủ công (craft) và khoa học (science).
Bạn có thể dành 5 năm tới để tự mày mò và lãng phí hàng ngàn đô la cho nguyên liệu. Hoặc, bạn có thể đầu tư vào hai cuốn sách này, “cày nát” chúng, và rút ngắn 80% chặng đường học tập của mình.
Đó là con đường nhanh nhất để biến kỷ luật thành nghệ thuật. Hãy đầu tư vào kiến thức nền tảng. Đó là con đường duy nhất.
fa