MÙI HƯƠNG KHÔNG CHỈ LÀ KÍ ỨC

mui huong khong chi la ki uc

Nội Dung Bài Viết

1 bữa cafe cuối năm với cậu bạn, 1 người con xa xứ mang theo tuổi trẻ và hoài bão về tương lai, ngồi nghe nó kể mà quên cả thời gian, càng sâu sắc lại càng thấm đượm và đơn giản, cũng có nhiều đoạn nghe như nuốt nước mắt và trả lại mình bằng 1 cái hé miệng cười, 1 cái nhấp ngụm cafe.

Người ta cứ hay nói: còn cha còn mẹ là còn tết, là còn nơi để về, tết ấy con trai hay con gái chẳng còn phân biệt, mỗi người 1 tay 1 chân để dọn dẹp lau chùi, và mua sắm, tất cả đều chung 1 mục tiêu cho Nhà Cửa Khang Trang – Gia Đình Đầm Ấm.

Cái khoảng khắc mà mua được 1 tấm áo mới, đôi giày hay dúi vào trong tay bố mẹ vài triệu tiêu tết để tiện khoe về 1 năm nỗ lực có lẽ gia đình nào cũng có, và là khoảng khác đáng nhớ nhất với bất kì ai.

Mình thì cứ thích cái khoảnh khắc được chở mẹ ra chợ hoa, mua sắm vài thử, nó chẳng cần phải to – đẹp, nhưng sắm dc cái gì đó mới mẻ cho gia đình làm mình thấy thích, chẳng thế mà lần nào về nhà cũng kiếm đủ thứ để thay -đổi, với 1 người con trai/ 1 người đàn ông mình thấy nó như cách để mình luôn “hiện diện” dù không có mặt.

Giờ thì vẫn đang có mặt ở cửa hàng, và viết về Tết, về mùi hương mà trong đầu nhớ như in từng bước chân rạo quanh chợ tết, mùi hoa, mùi đồ ăn và mùi của sự xum họp.

——-Thằng bạn:

Minh – Sau khi tốt nghiệp đại học, Minh quyết định đi xa học tiếp để theo đuổi ước mơ của mình. Mỗi ngày, dù ở nơi đất khách quê người, Minh luôn nhớ về gia đình và quê hương của mình.

Năm nay, sau hơn 5 năm xa nhà, Minh quyết định trở về nhà để đón Tết cùng gia đình. Anh vui mừng và hân hoan khi được đoàn tụ cùng mẹ, cùng nhau chuẩn bị cho một cái Tết ấm áp.

Minh chở mẹ đi mua sắm từng món đồ Tết, từ những bó hoa đào rực rỡ cho đến những chiếc bánh chưng xanh mơn mởn. Anh cùng mẹ dọn dẹp nhà cửa, trang hoàng những dây đèn lung linh, và nấu những món ăn ngon cho bữa cơm gia đình.

Trong lúc dọn dẹp, Minh tình cờ tìm thấy một lọ tinh dầu tràm mà mẹ đã tặng anh năm xưa. Mẹ dặn anh, mỗi khi cảm thấy không khỏe, hãy thoa một ít tinh dầu lên ngực và cổ. Mùi hương dịu nhẹ của tinh dầu tràm trà khiến Minh nhớ về những ngày xa nhà, ở một mình trong căn phòng trọ, với đống sách vở và những kỳ thi khó nhằn.

Những ký ức ấy khiến Minh rưng rưng nước mắt. Anh nhận ra rằng, dù có đi đến đâu, có thành công đến mức nào, thì gia đình và quê hương vẫn luôn là nơi anh trở về. Và Tết, dù có bận rộn đến đâu, vẫn luôn là dịp để mọi người quay về bên nhau, chia sẻ yêu thương và cùng nhau đón một năm mới tràn đầy hy vọng.

Với Minh, cái Tết năm nay có một ý nghĩa đặc biệt. Đó không chỉ là dịp để anh trở về đoàn tụ cùng gia đình, mà còn là lúc anh nhận ra giá trị thật sự của những điều giản dị, tình cảm gia đình và hạnh phúc được ở bên nhau.

“`